Tôi nhận ra rằng bệnh viện là nơi người bệnh tranh đấu, nơi nhận ra rõ nhất quy luật “sinh - lão - bệnh - tử”, là nơi người thầy thuốc và người nhà bệnh nhân thể hiện tình yêu vô bờ, lòng bao dung, sự chia sẻ với nhau
Ngành Y Dược đem đến niềm hy vọng cho những bệnh nhân
Hồi còn trẻ, ai cũng có một ước mơ rất lớn lao, ngày bé tôi đã từng ước sau này sẽ làm ca sĩ, làm cảnh sát thật oai phong nhưng khi xem phim thấy các bác sỹ cứu người được mọi người hết sức yêu mến thì bản thân tôi cũng đã từng ước mơ mai sau lớn lên làm bác sỹ chữa bệnh cứu người, mang cái “tâm” trong sáng này, góp nhặt một phần kiến thức được học cho xã hội. Nhưng khi lớn dần, hiểu biết nhiều hơn thì tôi thấy để trở thành một người bác sỹ thì phải mang trong mình một tấm lòng cao cả, giàu lòng nhiệt huyết và không ngại khó ngại khổ. Không những phải mang trong mình một tấm lòng giàu y đức mà còn phải có một bàn tay tài ba, một trí tuệ tuyệt vời.
Có đi, đến, có chứng kiến mới cảm nhận được hết những việc làm ý nghĩa của đội ngũ thầy thuốc. Không có khoa nào trong bệnh viện tôi chưa đặt chân tới, rồi tôi chợt nhận ra rằng bệnh viện là nơi người bệnh tranh đấu, nơi nhận ra rõ nhất quy luật “sinh - lão - bệnh - tử”, nơi đây cũng là nơi người thầy thuốc và người nhà bệnh nhân thể hiện tình yêu vô bờ, lòng bao dung, sự chia sẻ với nhau và là nơi thử thách lòng kiêu hãnh, sự dũng cảm, khát khao sống trong bản thân mỗi con người. Đó là nơi người ta sẽ thấy những giọt nước mắt lăn dài sau những nụ cười và những nụ cười chua chát sau giọt nước mắt mặn đắng, đau khổ nhất. Có lẽ, càng thâm nhập vào ngành để tìm hiểu thông tin viết bài, được tận mắt chứng kiến những tình cảm chân thành ấy, tôi mới hiểu rõ hơn giá trị của cuộc sống và bản chất cao quý của ngành y. Chỉ cần một lỗi lầm hay một thiếu sót dù nhỏ nhất lại có thể gây tác hại lớn nhất cho sức khỏe mọi người nhưng nếu ta biết phấn đấu học tập, nâng cao kiến thức chuyên môn ở trường và thực tế… Kết hợp với sự cẩn thận, chu đáo, biết quan tâm, kính trọng, yêu thương, chăm sóc người khác như những người thân của mình thì ta sẽ cứu được rất nhiều người bị bệnh, bị thương…mà ta gặp bằng cả tấm lòng thương yêu “Lương Y Như Từ Mẫu”, không phân biệt giàu nghèo, địa vị xã hội, dân tộc
Những y bác sĩ luôn mang trong mình trọng trách cao cả
Đối tượng phục vụ là những người bệnh có sức khỏe yếu, tâm lý lúc nào cũng hoan mang lo sợ, khó chịu… Vì thế họ rất cần được sự quan tâm, chăm sóc, tư vấn về bệnh một cách nhẹ nhàng, dễ hiểu và chính xác về bệnh của mình cũng như cách điều trị…., có như vậy thì khoảng cách giữa Thầy thuốc và Bệnh nhân sẽ gần gũi và thoả mái hơn trong quá trình khám . Nhưng khi đến với dược, tôi cảm thấy bản thân mình thay đổi hẳn ra, nào là về mặt giao tiếp, cách ứng xử đồng thời tư duy nâng cao hơn và tôi đã quyết định chọn Trường Cao Đẳng Dược Sài Gòn là nơi tôi gửi gắm tình cảm và niềm tin sẽ đưa tôi đến thành công trở thành nhân viên Y Dược giàu y đức. Sau khi đến Trường Cao Đẳng Dược Sài Gòn tôi cảm giác mình là một con người mới, được giao tiếp, hòa nhập với đám đông sinh viên đồng thời giúp chúng tôi khắn khít , gắn bó, vui vẻ với nhau hơn trong những giờ thực hành, các bạn sinh viên cùng nhau bàn luận sôi nổi, tích cực, học hỏi tìm tòi những tên thuốc, pha hóa chất, những giờ giải phẩu sinh lý khó nhằn nhưng mang lại cho tôi cảm giác tuyệt vời.
Con đường tôi chọn sẽ không bằng phẳng. Nhưng tôi tin vào khả năng của mình, tôi có thể trở thành một bác sĩ mang lại niềm tin và hạnh phúc cho nhiều người.
“Bệnh viện là nhà ga nối sự sống với cái chết
Ở đây con người như bóng thời gian
Nhìn qua ô cửa bệnh viện
Không biết mình trẻ hay già!”