Điều dưỡng viên - Con đường mà tôi đã quyết theo đuổi đến cùng

Điều dưỡng viên – Con đường mà tôi đã quyết theo đuổi đến cùngNgành tôi chọn là ngành Điều Dưỡng. Kể từ khi chọn, tôi đã xác định đối mặt với những gian khổ, thử thách và tôi hạnh phúc khi giúp người bệnh đối mặt vượt qua khó khăn đau đớn của bệnh tật

Ngành tôi chọn là ngành Điều Dưỡng. Kể từ khi chọn, tôi đã xác định đối mặt với những gian khổ, thử thách và tôi hạnh phúc khi giúp người bệnh đối mặt vượt qua khó khăn đau đớn của bệnh tật

Lựa chọn của tôi chính là theo nghề Điều dưỡng

Lựa chọn của tôi chính là theo nghề Điều dưỡng

Từ xưa đến nay, ngành nghề nào cũng được xem là cao quý cả nào là giáo viên, bác sĩ, kỹ sư,… nào là nhân viên văn phòng, thợ mộc, lao công thậm chí là những công việc như nhặt ve chai,… Nghề nghiệp không phân biệt sang hèn, không phân chia làm trong phòng máy lạnh hay là ngoài trời hít khói bụi… Nó chỉ phân biệt ở cách nhìn của chúng ta mà thôi, cách mà ta nhìn cuộc đời, nhìn sự chuyển động của cuộc sống con người qua ngành nghề của mình theo cách phiến diện hay tích cực, phóng khoáng mà thôi. Với tôi, ngành nào cũng có ý nghĩ nhất định nào là ngành thiết kế, thợ mộc,… thành công hay không quyết định ở tay nghề của họ; ngành kế toán, nhân viên văn phòng,… thì quyết định ở bộ óc họ vận dụng; ngành cảnh sát... thì ở sự dũng cảm sẵn sàng hy sinh mình cho người dân. Đấy là những ngành có những lĩnh vực riêng để đưa đến sự thành công nhưng trong hầu hết ngành nghề đó có một ngành tôi chọn nó quyết định cả tay nghề lẫn trí óc và đan xen vào đó là một phẩm chất đẹp. Bạn có biết ngành tôi chọn là gì không? Đúng rồi đấy, ngành tôi lựa chọn là ngành Điều Dưỡng, kể từ khi chọn tôi đã xác định đối mặt với những gian khổ, thử thách và tôi hạnh phúc khi giúp người bệnh đối mặt vượt qua khó khăn đau đớn của bệnh tật. Vì thế mà tôi đã chọn Trường Cao Đẳng Dược Sài Gòn - Nơi tôi gửi gắm niềm tin và tình cảm sẽ đưa tôi đến thành công trên con đường trở thành nhân viên Y Dược giàu Y Đức!

Ở thời phong kiến đều có quan niệm cha mẹ đặt đâu con ngồi đó, đến nay vẫn còn hiện diện ở một số gia đình. Cha mẹ chỉ nghĩ rằng: “ Mình làm như vậy là tốt cho con, con của mình không nhìn xa trong rộng được như mình, chưa có kinh nghiệm cuộc đời nên không biết được phương hướng nào tốt cả”. Nhưng cha mẹ đâu nghĩ được việc ấy đã vô tình chôn vùi đi ước mơ, sự phát triển hoài bảo, sở thích của con họ. Thật may mắn vì tôi có một gia đình biết cho con tự do phát triển ước mơ, thấu hiểu cảm nhận của tôi. Như bao người khác có nhiều hoài bão mơ ước, với tôi từ lúc còn là một đứa trẻ thì tôi đã đặc biệt yêu thích màu trắng cái màu trắng của sự thuần khiết, tinh khôi, màu trắng của sự ấm áp xóa tan đi sự u ám, đen tối của nỗi sợ hãi, sự tuyệt vọng. Màu trắng trong bộ áo quần trắng của nhân viên y tế hòa cùng với nụ cười ấm áp, giọng nói nhẹ nhàng, chu đáo, sự chỉnh chu trong trang phục và hình thức của những điều dưỡng viên thì khi ấy tôi đã nhận định sau này mình sẽ là một người điều dưỡng viên như vậy dù cho con đường ấy có khó khăn, chông gai như thế nào đi nữa. Và thời gian thấm thoát trôi, lúc  tôi chuẩn bị rời đi mái trường phổ thông để bước sang một trang sách mới thì tôi đã rất lo lắng, hoang mang về việc chọn trường dù cho tôi vẫn giữ vững sơ tâm lúc bé của mình là học ngành điều dưỡng, vì không biết với thực lực như thế mình có đậu trường đại học hay không? Và rồi kết quả đã có và tôi đã không vào được dù đã làm hết mình, thế rồi tôi đã tìm cho mình một hướng đi khác để tiếp tục ước mơ, với quyết định dấn thân cho ước mơ dành trọn cuộc đời cho niềm đam mê là chẳng có khó khăn thử thách nào ngăn cản được.

Được nhìn thấy bệnh nhân nở nụ cười tươi là tôi cảm thấy hạnh phúc

Được nhìn thấy bệnh nhân nở nụ cười tươi là tôi cảm thấy hạnh phúc

Lúc đấy không thi đậu vào đại học thì buồn thật đấy nhưng tôi luôn tự nhắc bản thân “ Đừng nghĩ phải vào Đại học để không thua bạn bè. Hơn hay thua là khi bạn có thể làm tốt công việc mình đã học hay không” Dẫu biết rằng ngành Y là một ngành với biết bao chông gai đặc biệt là với một người con gái như tôi càng khó khăn khôn cùng. Nhưng ngành mình chọn thì phải cố gắng vượt qua, có như vậy mới không phụ lòng tin, sự ủng hộ mà cha mẹ đã dành cho tôi khi tôi đã may mắn có được chỗ dựa vững chắc về tinh thần từ gia đình. Với ngành Y thì đối tượng chăm sóc là con người nói đúng hơn là sức khỏe, tính mạng của con người đó là nhân tố cốt lỗi của cuộc sống này. Vì thế mà ngành Y đòi hỏi nhân viên y tế phải có y đức, phẩm chất tốt đẹp, yêu cầu sự cẩn thận, tỉ mỉ, thực hiện đúng với các quy định của nghề đặc biệt là phải có lương tâm có như vậy mới hoàn thành đúng nghĩa vụ trong đội ngũ y tế: thực hiện nhiệm vụ cứu sống tính mạng người bệnh. Ngành Y là ngành mang bản chất là con dao hai lưỡi, nó có thể cứu người cũng có thể hại người tùy thuộc vào bản thân của người hành nghề Y. Hiểu là một chuyện nhưng thực hiện nó lại là một  khác. Mới bắt đầu học, đối với ai thì hình thức học cấp ba khác hoàn toàn với Đại Học, Cao đẳng. Nơi đây bạn phải có bảy phần là tự học ba phần còn lại là giáo viên cung cấp, họ chỉ là người hướng dẫn mà thôi chứ không còn là người dẫn đường cho chúng ta như ở phổ thông nữa. Bạn phải biết bản thân mình nơi đâu vị trí như thế nào và tự quyết định cho bản thân chứ không còn ai nhắc nhở, rầy la bạn nữa. Với những ngành khác đã khó khăn thì với ngành Y càng khó khăn trăm bề nhưng vì sức khỏe của người bệnh được cải thiện tốt hơn, nụ cười hạnh phúc nở trên môi thì bạn sẽ cảm thấy được công sức mình bỏ ra là đúng không phí tí nào đâu. Khi nghe nhiều người khác nhận xét về ngành Y nào là đó là ngành kiếm nhiều lợi nhuận, ngành nghe oai nhưng đâu ai biết được đằng sau lời nhân xét phiến diện ấy là bao công sức mà nhân viên y tế đã bỏ ra, họ chỉ thấy sự hào nhoáng một giây nhưng đâu biết mồ hôi, sự mệt mỏi,… bỏ ra hàng giờ hằng đêm  khi phải chạy đôn chạy đáo tiêm thuốc giảm đau, làm hồ sơ, lời nhắc nhở tận tình hay là những ca cấp cứu đột ngột… Với tôi thì hoàn toàn không quan tâm người khác nghĩ gì về ngành tôi chọn cả, mình đã chọn thì hãy hoàn thành cho tốt  những ai không hiểu thì mình hãy làm cho họ hiểu việc lựa chọn ấy là đúng đắn. Vì sao mà tôi lại chọn Cao đẳng Điều dưỡng Sài Gòn của Trường Cao Đẳng Dược Sài Gòn - Nơi tôi gửi gắm niềm tin và tình cảm sẽ đưa tôi đến thành công trên con đường trở thành nhân viên Y Dược giàu Y Đức khi mà có hàng hà vô số trường Y khác sao? Rất dễ để làm sáng tỏ nghi vấn, vì ngôi trường này nổi tiếng. Trường có đầy đủ trang thiết bị, dụng cụ thực hành dược, điều dưỡng, xét nghiệm,…có nhiều trang thiết bị đang trang bị tại bệnh viện, trung tâm y tế. Đội ngũ giáo viên đầy nhiệt huyết và yêu nghề, thầy cô rất tận tình truyền thụ kiến thức, kinh nghiệm thực tiễn cho sinh viên về giao tiếp, nâng cao tay nghề khi nhưng tay mơ chân ướt chân ráo như tôi sẽ không biết việc nên thánh và việc cần tích cực làm. Giảng viên không chỉ là người hướng dẫn, truyền kiến thức mà còn là người bạn của sinh viên nhờ vào vào những lời dạy sự nhắc nhở của họ. Trường là nơi cho sinh viên tự do sáng tạo, kết nối trong việc học tập với mọi người, trong việc học tập và thực tiễn song song với nhau như câu “ Học đi đôi với hành”, nâng cao tinh thần học tập của sinh viên lên mức cao nhất và là nơi để chính tôi được khoát lên người áo Blouse trắng.

Nghề Y mà tôi đã chọn, tôi sẽ cố gắng học tập để chứng minh cho sự lựa chọn của mình là đúng, sự tin tưởng của tôi vào nghề, tin tưởng vào“ Ngành Y Dược-Con đường tôi chọn”. Đừng chọn lầm nghề mà lãng phí những tháng ngày của mình trong việc mất phương hướng, học không tiếp thu. Nếu nghề bạn chọn lầm ấy, bạn không bỏ nghề không theo nghề thì nghề cũng sẽ bỏ bạn bất kỳ lúc nào. Đừng chọn lầm nghề bạn nhé


Bài viết liên quan

trường cao đẳng dược sài gòn tuyển sinhTop