Vì đất nước có chiến tranh, bố tôi phải đi lính và phải đành từ bỏ ước mơ trở thành bác sĩ của mình. Và giờ đây tôi trở thành người được giao “sứ mệnh” thực hiện ước mơ của bố
Ban đầu tôi theo ngành Y Dược là vì ước mơ của bố
Nghề Y Dược – Một ngành nghề được kính trọng ở mọi xã hội và mọi thời đại, là người mang lại niềm tin, niềm vui sống, xoa dịu đi nỗi đau thể xác lẫn tinh thần cho người bệnh, có thể cướp lại mạng sống của rất nhiều người từ tay thần chết. Mải mê nghĩ về những ý nghĩa cao đẹp đó, tôi đã mơ ước trở thành một bác sĩ từ lúc nào không hay.
Từ khi còn nhỏ, tôi đã được gia đình gieo suy nghĩ: “Lớn làm bác sĩ, con nhé!” có lẽ vì bác sĩ từng là ước mơ… hụt của bố tôi. Bố tôi là một người hết sức tài giỏi, lại vô cùng chính trực nên được nhiều người xung quanh nể phục. Nuôi ước mơ trở thành bác sĩ, nhưng vì đất nước có chiến tranh nên bố vẫn phải đi lính. Sau 7 năm nơi chiến trường, sức ép bom đã khiến tai của bố không nghe được nữa. Bố đành từ bỏ ước mơ của mình, nhưng vẫn hy vọng chị em tôi thực hiện ước mơ của bố. Hai chị tôi đều sợ máu và nóng nảy, họ đã chọn cho mình con đường khác. Vậy nên tôi trở thành người được giao “sứ mệnh” thực hiện ước mơ của bố. Áp lực thật, nhưng không sao, tôi đã có con đường cho riêng mình: tôi sẽ học để trở thành một bác sĩ.
Nghề y không đơn giản chỉ là đầu vào khối B với Toán, Hóa, Sinh và 7 năm học tập vất vả. Công việc của bác sĩ không chỉ là áp ống nghe vào ngực bệnh nhân hay cầm dao mổ, nó gian khó hơn gấp ngàn lần. Tôi từng nghe câu hát mỉa mai:“Gái Y dược như củ sắn lùi”, ý nói ngành y sẽ khiến các cô gái “tổn hao nhan sắc” vì chỉ lo chăm sóc cho bệnh nhân mà quên mất chính mình. Nhưng tôi nghĩ, cái hạnh phúc, sung sướng khi trông thấy ánh mắt và nụ cười rạng ngời, đầy lòng biết ơn của bệnh nhân và thân nhân của một vị bác sĩ khi đã thành công còn to lớn hơn gấp nhiều lần so với hạnh phúc cá nhân. Niềm hạnh phúc khi đã cứu sống và mang lại niềm tin cho người khác thật to lớn biết chừng nào! Tôi đã luôn mơ một ngày nào đó chính hai bàn tay tôi mang về niềm vui sống cho những bệnh nhân. Mặc dù, nghề bác sĩ mang lại sự giàu sang, không ai phủ nhận điều đó cả. Ở VN, một bác sĩ trình độ chuyên môn trung bình có thể thu nhập trên 12tr đồng/tháng. Đặc biệt ở Mỹ, theo tạp chí Forbes về 10 nghề được trả lương cao nhất, có 9 nghề thuộc ngành Y! Nhưng tôi chọn nghề y vì nó là nghề của lòng nhân ái, không phải vì sự giàu sang hay cái mác hào nhoáng của nó. Con đường tôi chọn sẽ không bằng phẳng. Nhưng tôi tin vào khả năng của mình, tôi có thể trở thành một người mang lại niềm tin và hạnh phúc cho nhiều người.
Ngôi Trường Cao Đẳng Dược Sài Gòn giúp tôi rất nhiều để trở thành cán bộ y tế giỏi
Trường Cao Đẳng Dược Sài Gòn - một ngôi trường có môi trường học tập và rèn luyện phát triển về kiến thức, kinh nghiệm lẫn đạo đức nhân cách nghề nghiệp rất tốt.Trang thiết bị học tập mà Trường Cao Đẳng Dược Sài Gòn đầu tư cho sinh viên cũng rất hiện đại. Trong quá trình học tập có những buổi thực hành, thực tế để sinh viên nắm rõ hơn về kiến thức lý thuyết đã được học trên lớp qua đó sinh viên nhận dạng được các loại thuốc, các loại bệnh,...Quả thực đây là ngôi trường đáng để chúng tôi theo học
Chọn Trường Cao Đẳng Dược Sài Gòn chính là mang niềm tin ấy chắp cánh bay xa. Và ngôi Trường Cao Đẳng Dược Sài Gòn với đội ngũ thầy cô tâm huyết ngày đêm miệt mài giảng dạy cho học sinh, tiếp thêm cho những bác sĩ, y tá tương lai chúng tôi một sức mạnh, một niềm hi vọng lớn lao để chúng tôi có thể vững bước và thành công với “ Ngành y- con đường tôi đã chọn.”