Với mong muốn đào tạo ra thế hệ Điều dưỡng tương lai có trình độ chuyên môn tốt tôi chọn trở thành giảng viên của Trường Cao Đẳng Dược Sài Gòn truyền tải kiến thức.
Tốt nghiệp ra ngành Điều dưỡng tôi chọn Trường Cao Đẳng Dược Sài Gòn để làm việc
Khó khăn khi chọn nơi công tác
Tôi - một cô điều dưỡng nhỏ nhắn vừa tốt nghiệp trường Đại học Y dược. Cũng như bao bạn bè cùng lớp khác, cầm tấm bằng cử nhân Điều dưỡng trong tay với bao suy nghĩ lo toan việc làm sau khi ra trường, bản thân tôi cũng có không ít lựa chọn nghề nghiệp cho chính mình. Làm việc tại phòng khám tư nhân? Xin vào bệnh viện nhà nước?
Nhưng gia đình tôi đâu thể chạy vạy một khoản tiền lớn để xin cho tôi vào những bệnh viện đó được, mắt tôi nhòe đi khi nghĩ đến việc bản thân sẽ làm trái nghề. Tôi không cam tâm với suy nghĩ đó, tôi đã hứa với bố mẹ như thế nào ngày bước chân vào giảng đường Đại học: rằng con sẽ có gắng học thật giỏi để mai này được giữa lại trường làm giảng viên, khi đó bố mẹ sẽ không phải lo nghĩ đến việc lo việc cho con.
Bố mẹ đặt niềm tin vào tôi quá lớn như vậy, làm sao tôi có thể phụ lòng người. Bốn năm đại học trôi qua nhanh chóng với bao nỗ lực và cố gắng: Sáng đến viện, chiều giảng đường, tối lại đi trực. Ý thức được trách nhiệm nghề nghiệp của bản thân, tôi đã không ngừng cố gắng nỗ lực học tập.
Mỗi ngày đến viện học tập với tôi là một niềm vui lớn lao, tôi nhớ như in lần đầu tiên tiêm được vào vein bệnh nhân, mũi tiêm đầu tiên của cô sinh viên năm 2, nhớ cả lần đầu tiên được bác bệnh nhân nắm tay cảm ơn, những lần vỗ về an ủi bệnh nhân, tư vấn và giải thích cho người nhà về bệnh tình của người bệnh, bao cảm xúc ùa về. Cả những lần tủi thân vì nhớ nhà, khóc vì những trận ốm nặng xa nhà, xa bố mẹ, đã có lúc tôi nghĩ mình sẽ bỏ cuộc mất, mọi thứ thật khó khăn với một cô gái miền Trung bé nhỏ xa nhà.
Nhưng rồi niềm tin yêu tự hào nghề nghiệp, trách nhiệm lời hứa, đạo đức nghề nghiệp không cho phép tôi bỏ cuộc, tôi lại mạnh mẽ đứng dậy, tự động viên bản thân phải cố gắng mỗi ngày. Rằng “ Một mũi tên muốn lao về phía trước thì nó phải được kéo về phía sau. Vậy nên, khi cuộc sống đẩy bạn về phía sau, bạn càng cần thêm động lực để tiến về phía trước”, “ Mạnh mẽ vì mọi thứ rồi cũng sẽ tốt đẹp. Có thể bây giờ là bão tố, nhưng trời đâu thể mưa mãi được”, tôi lại đứng dậy, lại cố gắng học tập và bước đi tiếp trên con đường y khoa của mình. Người cho tôi thêm niềm tin động lực, thêm yêu nghề là cô giáo bộ môn Điều dưỡng cơ sở 1 của tôi, cô là một tấm gương về sự nỗ lực cố gắng nghề nghiệp cho chính bản thân tôi.
Nhen nhón mong ước trở thành giảng viên
Từ đó trong tôi nhem nhóm ước mơ được giống như cô, được làm một cô giáo giảng dạy bộ môn điều dưỡng, để có thể tiếp thêm niềm tin yêu vào nghề Điều dưỡng- một ngành nghề được xem là vất vả và không mấy sang giàu về kinh tế. Tôi thật sự muốn được là một cô giáo, được đứng trên bục giảng để nói với các em sinh viên yêu quý rằng bố mẹ đã tự hào ra sao khi các em học y, tự hào làm sao khi được khoác trên vai chiếc áo blouse trắng tinh khôi, để truyền đam mê và nhiệt huyết nghề nghiệp cho các em.
Mang theo mơ ước bé nhỏ tôi cầm trên tay tấm bằng cử nhân Điều dưỡng loại giỏi bước chân vào Trường Cao Đẳng Dược Sài Gòn với hi vọng mang đến niềm tin yêu tới các em sinh viên y dược, nơi chắp cánh cho ước mơ và hi vọng của tôi.
Trường Cao Đẳng Dược Sài Gòn được biết đến là một môi trường lí tưởng cho sinh viên y dược theo học. Trường tuyển dụng đội ngũ cán bộ giáo viên có trình độ năng lực, giàu lòng nhiệt huyết và tận tâm với nghề nghiệp và sinh viên, mô hình đào tạo kết hợp viện - trường. Đây cũng là ngôi trường đầu tiên cam kết 100% sinh viên sau khi tốt nghiệp tại trường tự tin có đầy đủ năng lực và đạo đức trong thực hành nghề nghiệp.
Mang trong mình niềm tự hào về ngôi trường đang làm việc. Với tôi mỗi buổi dạy trên lớp với sinh viên là một trải nghiệm vô cùng thú vị, chúng chính là bản sao 5 năm trước của tôi, những ngô nghê ngày đầu chập chững học y. Bản thân đã trải qua thời sinh viên khó khăn vất vả, tôi rất đông cảm với các em, ngành y đòi hỏi người học và làm cần chăm chỉ, chịu khó, cẩn thận, tỉ mẩn từng chút một, không chỉ vậy đạo đức nghề nghiệp, tình thương yêu đối với người bệnh là một yếu tố không thể thiếu của những người Điều dưỡng tận tâm với nghề.
Mong muốn đào tạo những Điều dưỡng viên tương lai toàn diện
Trường Cao Đẳng Dược Sài Gòn nơi đào tạo y dược uy tín
Tôi luôn giành cho các em một sự yêu thương và tình cảm đặc biệt - các cô cậu Điều dưỡng tương lai tại Trường Cao Đẳng Dược Sài Gòn. Tôi luôn muốn nói với các em rằng: “Ai theo nghề điều dưỡng phải là người biết chấp nhận hy sinh và là người can đảm, bởi áp lực công việc không nói nên lời, chìm khuất trong những cơn đau và niềm vui tái sinh của người bệnh, bởi dấn thân chọn công việc cao quý này đồng nghĩa với chấp nhận thiệt thòi cá nhân.
Phải thực sự yêu nghề, có năng lực và phải có một tấm lòng nhân hậu mới đáp ứng yêu cầu của nghề nghiệp.... Dù là nghề nào đi nữa, cũng cần có chữ “tâm”, có tài. Điều dưỡng luôn sống hết mình vì nghề, coi bệnh viện là nhà, bệnh nhân là người thân vì chính họ đã trao sinh mệnh cho chúng ta.
Nghề điều dưỡng, làm dâu trăm họ
Lắm vất vả, càng nhiều đắng cay
Lúc nhọc nhằn chỉ biết lau mồ hôi, nở nụ cười
Tưới tình người, mang trọn niềm tin
Tận tình sẻ chia, tận tụy chăm sóc
Vất vả thầm lặng...
Để rồi hạnh phúc xiết bao...
Khi cùng đồng nghiệp cứu sống bệnh nhân
Khi thấy khuôn mặt rạng rỡ, nụ cười tái sinh trên môi người bệnh
Để khi ra về, tay nắm bàn tay...