Dù ước mơ mới chớm nở nhưng tôi sẽ cố gắng học tập, rèn luyện để cho ước mơ tôi càng bay xa hơn. Tôi hứa sẽ trở thành một người Dược sĩ có tâm có đức, gắng hết sức mình chữa bệnh cho mọi người.
Ban đầu lựa chọn ngành Dược chỉ vì mong muốn của cha mẹ
Lựa chọn nghề chỉ vì gia đình
Người xưa có câu “Lương y như từ mẫu”. Câu nói này rất hay, rất có ý nghĩa. Ngành y là một ngành cực kì quan trọng trong cuộc sống của mỗi con người, không ai mà không cần đến y dược, dù bệnh ít hay nhiều cũng cần đến bác sĩ. Ngành y là đặt biệt thiêng liêng, đáng được quý trọng. Ngành y hiện nay bị chỉ trích rất nhiều vì sự tha hoá của 1 số ít cán bộ y, vì là ngành liên quan trực tiếp đến sức khoẻ, tính mạng con người nên được quan tâm hàng đầu. Vì vậy, muốn làm 1 người thầy thuốc tốt thì phải có đức lẫn tài, như thế mới được mọi người yêu mến, quý trọng. Vì sao tôi theo ngành y dược? Một ngành nghề cao quý trong xã hội.
Cơ duyên tôi đến với ngành dược cũng rất đơn giản là vì gia đình. Từ lúc tôi sinh ra, ba mẹ tôi đã định sẵn là tôi sẽ theo ngành dược. Bởi những người thân xung quanh tôi đều là bác sĩ, anh, chị, cô, cậu, cả ông bà tôi đều làm ngành này. Ba mẹ tôi tự tin rằng tôi đã có một bậc thang vững chắc cũng như mối quan hệ tốt để bước vào ngành dược một cách dễ dàng, chỉ cần học ra sẽ có viêc làm ngay. Tôi nghe theo và đinh ninh rằng : “À!! Mình phải theo ngành Dược”.
Tôi có một đám bạn thân và tôi rất ngưỡng mộ chúng nó, có ước mơ, có hoài bão cho riêng mình. Trong khi tôi thì chả có gì gọi là mơ ước. Tôi đã thử nói với ba mẹ nhà mình thừa y rồi, cần gì tôi phải học. Và rồi tôi nhận được câu trả lời: “Không, mọi thứ đã sẵn sàng, không bàn cãi gì nữa”. Tôi chỉ biết im lặng nghe theo. Đến khi tôi kết thúc năm học 12, kì thi THPTQG đến, tôi đăng kí vào một trường đại học y theo ý ba mẹ. Nhưng đăng kí là vậy thôi, điều đó quá sức đối với một cô học sinh ban cơ bản như tôi, tuy là học sinh giỏi nhưng chỉ ở mức độ bình thường như tôi thì sao mà đậu, và rồi “rớt”. Tôi tưởng rằng ba mẹ sẽ cho tôi theo ngành khác, nhưng không ba mẹ không một chút thất vọng mà nói rằng : “Không đậu thì học cao đẳng, chẳng sợ không có việc làm”. Rồi tôi nộp đơn vào Trường Cao Đẳng Dược Sài Gòn.
Cuộc sống đã thay đổi khi lựa chọn ngành dược
Cảm nhận đã thay đổi hoàn toàn khi học tập tại Trường Cao Đẳng Dược Sài Gòn
Thế nhưng khi vào trường tôi đã thay đổi một chút cách nhìn nhận của mình về trường y. Đến đây tôi đã được chỉ dẫn rất nhiệt tình, trường còn có hỗ trợ chi phí học tập cho sinh viên học giỏi, con thương binh, liệt sĩ… Và rồi tôi trở thành sinh viên ngành Dược.
Ở đây, thầy cô luôn tươi cười với sinh viên, chắc là họ kì vọng vào chúng tôi rất nhiều. Những ngày đầu tiên chẳng thích thú gì đi học, tôi đi trễ, ghi ghi viết viết cho đủ bài, chẳng cần hiểu làm gì, tôi nghỉ học rất nhiều. Thời gian cứ thế trôi, sau một tháng đi học tại Trường Cao Đẳng Dược Sài Gòn tôi dần quen với bạn bè, thầy cô, thích nghi với cuộc sống mới. Tôi dần thích những mô hình xương, những đạo lý ngành y, những phương pháp điều chế thuốc, thích nghe chủ nghĩa Mác-Lênin dù có hơi buồn ngủ. Và rồi tôi có xíu tình cảm gì đó với ngành này rồi.
Những lần về quê tôi bắt đầu quan sát gia đình mình xem cách chị chữa bệnh, kê đơn thuốc ra sao. Dù mệt mỏi nhưng anh chị tôi vẫn tươi cười với với bệnh nhân của mình. Chắc vì họ đã khắc sâu 12 điều y đức, nên khiến ai cũng hài lòng không chút phiền hà. Tôi cảm nhận được tầm quan trọng của ngành Y Dược và cảm thấy mình phải có trách nhiệm với ngành nghề mình đang theo học. Tôi bắt đầu yêu quý ngành Dược của mình, yêu mến ngôi trường này đã mở cho tôi một ước mơ, tôi trân trọng những gì thầy cô của ngôi trường đã dạy cho tôi. Tôi tự hào vì được khoác trên mình chiếc áo mang tên Trường Cao Đẳng Dược Sài Gòn, dù ước mơ mới chớm nở nhưng tôi sẽ cố gắng học tập, học hỏi cho ước mơ tôi càng bay xa hơn. Tôi hứa sẽ trở thành một người Dược sĩ có tâm có đức, gắng hết sức mình chữa bệnh cho mọi người.